Từ hương vị tuổi thơ đến sứ mệnh chữa lành bằng nghề bánh

Aug,01,2025 11:11:19

Sinh ra trong một gia đình ba thế hệ làm bánh, tuổi thơ của chị Jullia Giao Tran thấm đẫm hương vị ngọt lành của bột mì, trứng gà, và tiếng cười rộn rã bên những mẻ bánh. Nhưng phải đến khi lớn lên, trải qua những khúc quanh của cuộc đời, chị mới thực sự nhận ra rằng: bánh không chỉ là món ăn, mà còn là ngôn ngữ của yêu thương và là cách để sống thật hạnh phúc.

Trong cuộc trò chuyện lần này, chị Jullia Giao Tran mở lòng kể về hành trình bắt đầu từ một cô bé Bến Tre nhỏ bé đến khi trở thành một người truyền cảm hứng – bằng tất cả sự dịu dàng, kiên định và một trái tim đầy yêu thương.

Chị có thể chia sẻ điều gì đã khơi dậy niềm đam mê làm bánh của mình?

Niềm đam mê làm bánh đến với tôi từ những năm tháng rất sớm, khi tôi còn là một cô bé ở xã Chợ Lách, Bến Tre – nơi có những con đường nhỏ len giữa vườn cây trái và mùi bánh bông lan tỏa ra từ căn bếp của Ngoại. Nhưng người đã truyền cho tôi cảm hứng sâu sắc nhất, đó là cậu ruột – cậu Le Timo – một bếp trưởng MasterChef dòng bánh Âu. Cậu là người gieo vào tôi ba hạt giống quý giá: đam mê, kỷ luật và lòng kiên định.

Chị bắt đầu tiếp xúc với nghề bánh từ khi nào? Điều gì khiến chị quyết định theo nghề này thay vì một con đường khác?

Tôi bắt đầu làm quen với làm bánh từ rất sớm. Nhưng bước ngoặt thực sự đến vào năm 15 tuổi – khi tôi chọn ban ngày học nghề làm bánh tại xưởng của cậu ở Nha Trang, ban đêm theo học văn hoá. Dù không dễ dàng, nhưng mỗi lần chạm vào bột, tôi thấy nhẹ nhõm và hạnh phúc.

Làm bánh, với tôi, không chỉ là đam mê – mà còn là cách tôi tìm lại chính mình, tìm thấy hạnh phúc, và kết nối lại với những người phụ nữ từng trải qua những tổn thương như tôi

Chị đã từng học tập và làm việc tại những quốc gia nào? Những trải nghiệm ấy cho chị những bài học gì?

Tôi thường nói đùa rằng mình được lớn lên lần thứ hai trên hành trình làm bánh – nhưng lần này là giữa những lò nướng 5 sao và những thử thách quốc tế. Từ Nha Trang, tôi đã có cơ hội bước chân đến hơn 30 quốc gia trên thế giới, trở thành thành viên Hiệp hội Đầu bếp Hoa Kỳ (ACF). May mắn có cơ hội được học tập tại Singapore, Anh, Úc và Mỹ, mỗi nơi đều để lại những kinh nghiệm, kiến thức quý giá.

Trong suốt 17 năm làm nghề, có cột mốc nào được chị xem là bước ngoặt lớn nhất giúp mình trưởng thành hơn?

Năm tôi 22 tuổi, sau nhiều tháng tự học, tôi vượt qua buổi phỏng vấn gắt gao và được tuyển vào làm việc trên tàu du lịch 5 sao Costa, xuất phát từ Milan (Ý). Chuyến đi ấy mở ra cho tôi một thế giới hoàn toàn mới: vừa lộng lẫy, vừa đầy áp lực. Đó là bước ngoặt định hình nên bản lĩnh nghề nghiệp của tôi, nữ tính nhưng không yếu mềm.

Tại sao chị chọn con đường lan tỏa kiến thức và đồng hành cùng những người phụ nữ, thay vì chỉ tập trung sản xuất hay kinh doanh?

Tôi nhận ra sau mỗi chiếc bánh là một câu chuyện cần được chữa lành. Tôi từng tìm lại chính mình nhờ nghề bánh, và giờ tôi muốn trao cơ hội ấy cho những người phụ nữ khác – không chỉ dạy nghề, mà cùng họ bước ra khỏi tổn thương, tìm lại tự do và giá trị bản thân.

Chị có thể chia sẻ một câu chuyện đáng nhớ về học viên mà chị đã giúp đỡ?

Tôi có rất nhiều câu chuyện, nhưng câu chuyện của chị T. ở California vẫn luôn làm tôi xúc động mỗi lần nhắc lại. Chị từng là kế toán trưởng thành đạt ở Việt Nam, nhưng khi sang Mỹ theo chồng, chị mất dần vị trí, mất nghề, rồi mất cả tự do. Khi phát hiện chồng có người khác, chị rơi vào vực sâu tuyệt vọng – muốn ly hôn nhưng sợ hãi vì không đủ khả năng lo cho con.

Giữa lúc ấy, chị đến với lớp học của tôi. Và rồi, tôi chứng kiến chị tự vực dậy, tự tin bước ra khỏi cuộc hôn nhân đau khổ.

Chị từng nói đến triết lý “làm bánh hạnh phúc”. Vậy theo chị, “hạnh phúc” trong làm bánh và trong cuộc sống được hiểu như thế nào?

Tôi từng đi qua những năm tháng không hề dễ dàng. Chính vì thế, tôi hiểu sâu sắc rằng hạnh phúc không phải là đích đến – mà là 1 hành trình cảm nhận, kết nối và biết ơn những gì đang có. Triết lý “làm bánh hạnh phúc” của tôi bắt đầu từ đó. Tôi thường nói với các học viên: "Hạnh phúc không phải là việc bạn làm được gì lớn lao, mà là khi bạn có thể cảm thấy bình yên ngay trong chính căn bếp nhỏ của mình."

Trong 5 năm tới, chị có ước mơ nào vẫn đang ấp ủ? Chị có nghĩ đến việc xây dựng học viện hay chuỗi thương hiệu mang tên mình không?

Tôi mong muốn xây dựng một tiệm bánh và trung tâm đào tạo tại Michigan. Ở đó, mỗi chiếc bánh không chỉ ngon mà còn mở ra hy vọng, tạo việc làm, tiếp sức khởi nghiệp và giúp ai đó “nhào nặn” lại cuộc đời bằng chính đôi tay mình.

Tôi luôn sẵn sàng chia sẻ thêm về hành trình, kinh nghiệm và góc nhìn trong lĩnh vực làm bánh. Kết nối với tôi tại:

Fanpage: https://www.facebook.com/pastrycoachusa

Website: https://pastrycoach.com/

By: Minh Minh

Từ hương vị tuổi thơ đến sứ mệnh chữa lành bằng nghề bánh - Đời Sống